BỆNH GIUN MÓC Ở CHÓ MÈO

Ước tính tỷ lệ nhiễm giun móc khắp thế giới là 576 đến 740 triệu, chủ yếu ở các vùng đang phát triển. Cả hai A. duodenale và N. americanus xảy ra ở Châu Phi, Châu Á và Châu Mỹ. Chỉ có A. duodenale xảy ra ở Trung Đông, Bắc Phi và Nam Âu. N. americanus chiếm ưu thế ở châu Mỹ và Úc; nó đã từng được phân bố rộng rãi ở miền nam Hoa Kỳ và vẫn còn lưu hành trên các hòn đảo của vùng Caribbean và ở Trung và Nam Mỹ. Một số chủng A. ceylanicum, một loại giun móc của chó, mèo và chuột đồng, cũng trưởng thành trong ruột người. Các trường hợp nhiễm A. ceylanicum đã được báo cáo ở cư dân các vùng của Châu Á và một số đảo Nam Thái Bình Dương.
BỆNH GIUN MÓC.
1. Nguyên nhân
– Đây là một trong những bệnh giun tròn gây thiệt hại nhiều nhất cho chó mèo. Bệnh phổ biến rộng khắp nơi trên thế giới và quanh năm. Chó mèo con thường mắc bệnh nặng hơn chó mèo trưởng thành.
– Các loài giun móc khi trưởng thành trong ruột người có vòng đời tương tự nhau. Trứng thải ra từ phân nở trong 1 đến 2 ngày (nếu chúng được thải ở nơi ấm, ẩm ướt trên đất lỏng) và giải phóng ấu trùng thựuc quản phình, sau đó phát triển 1 lần để trở thành ấu trùng dạng chỉ trong 5 đến 10 ngày. Ấu trùng có thể sống sót từ 3 đến 4 tuần nếu điều kiện môi trường thuận lợi. Ấu trùng ấu trùng xâm nhập vào da người khi người ta đi chân trần hoặc tiếp xúc trực tiếp với đất bị nhiễm khuẩn.
– Ấu trùng đến phổi qua các mạch máu, xâm nhập vào phế nang phổi, leo lên cây phế quản và bị nuốt. Ấu trùng trưởng thành trong ruột non; ở đó, chúng gắn vào thành ruột, sinh sống bằng máu. Giun trưởng thành có thể sống ≥ 2 năm. Mất máu mãn tính dẫn đến thiếu máu thiếu sắt. Diễn biến thiếu máu phụ thuộc vào gánh nặng giun và lượng sắt hấp thụ trong chế độ ăn uống.
2. Triệu chứng đối với động vật.
– Nôn mửa liên tục, có khi nôn ra máu, bỏ ăn hay ăn rất ít do hậu quả chảy máu niêm mạc ruột, giun móc khi bám vào ruột hút máu tiết ra một chất chống đông máu và đưa đến hiện tượng xuất huyết ruột, gây tổn thương, trên cơ sở đó các vi khuẩn gây bệnh có thể phát triển và gây bệnh truyền nhiễm khác.
– Rối loạn tiêu hóa, viêm ruột cấp tính và mạn tính, do tác động cơ giới và độc tố của giun móc nên xuất hiện bệnh tiêu chảy dữ dội, phân lẫn máu màu cà phê hoặc màu đen có dịch nhày và có mùi tanh khắm.

– Xuất hiện triệu chứng thần kinh do độc tố giun móc thấm vào máu đi khắp cơ thể.
– Khi gia súc khỏe và mắc giun móc lần đầu mắc bệnh có thể nhẹ hơn và thời gian dài hơn, biểu hiện chủ yếu là triệu chứng thiếu máu, chảy máu ruột, tuy nhiên chỉ sau 2-3 tháng sẽ tự khỏi bệnh nếu như chăm sóc và nuôi dưỡng tốt.
3. Triệu chứng đối với người.
– Giun móc thường không có triệu chứng. Tuy nhiên, phát ban ngứa (ngứa trên da) thoáng qua có thể xuất hiện ở vị trí thâm nhập ấu trùng, thường là trên bàn chân. Di cư của một số lượng lớn ấu trùng qua phổi thỉnh thoảng gây ra hội chứng Loffler , ho, thở khò khè, tăng bạch cầu ái toan, và đôi khi ho ra máu. Trong giai đoạn cấp tính, giun trưởng thành trong ruột có thể gây đau dạ dày thượng vị, chán ăn, đầy hơi, tiêu chảy và giảm cân.
– Nhiễm trùng ruột mạn tính, nặng có thể dẫn đến thiếu máu do thiếu sắt, gây xanh xao, khó thở, yếu, nhịp tim nhanh, mệt và phù. Một chứng bệnh tăng bạch cầu ái toan nhẹ thường có mặt. Ở trẻ em, mất máu mãn tính có thể dẫn đến thiếu máu trầm trọng, suy tim và phù toàn thân, và ở phụ nữ có thai, đến chậm phát triển ở thai nhi.
– Sự di cư của ấu trùng qua da có thể xảy ra khi nhiễm giun móc động vật, nhưng không đến tuổi trưởng thành, ở người. Nó là do ấu trùng gây ra khi chúng di chuyển qua da và được đặc trưng bởi các tổn thương da ngứa, đỏ da, da sưng tấy. Trong một số trường hợp hiếm gặp, ấu trùng A. caninum đến ruột người, nơi chúng gây ra bệnh viêm ruột tăng bạch cầu ái toan kèm theo đau bụng và các triệu chứng kèm theo. Trứng không có trong phân.
4. Phòng bệnh.
– Vệ sinh trong ăn uống, ăn chín ăn sạch và uống sạch để ngăn ngừa ấu trùng giun móc.
– Định kì tẩy uế chuồng, cũi nhốt chó mèo và môi trường xung quanh để diệt mầm bệnh
– Hàng ngày dọn chuồng thu nhặt nhặt phân đổ vào hố xử lý.
– Định kì kiểm tra phát hiện mầm bệnh để diều trị dự phòng.
– Không thả rông chó mèo, không cho chó mèo bệnh tiếp xúc với môi trường bên ngoài để hạn chế mầm bệnh
– Định kì tẩy giun cho chó mèo để phòng lây nhiễm. Đối với chó mèo dưới một năm tuổi mỗi tháng nên tẩy giun một lần, có thể bắt đầu tẩy giun từ ngày 21-23. Trên 1 năm tuổi bạn có thể định kì tẩy 2-3 tháng 1 lần.

Có thể bạn quan tâm

Các dự án khác